Quà tặng
        cuộc sống

Monday, August 07, 2006

Sự tình cờ đáng yêu

Vào năm 1945, có một chàng trai trẻ 14 tuổi bị đưa vào trại tập trung. Cậu bé cao, ốm nhưng luôn có một nụ cười rạng rỡ. Hằng này, một cô gái trẻ đi qua phía bên kia của hàng rào.

Cô bé nhìn thấy cậu và hỏi xem cậu có nói tiếng Ba Lan được không, cậu bé trả lời là có. Cô gái tiếp tục nói rằng trông cậu bé có vẻ đang đói, cậu bé gật đầu. Sau đó, cô bé lấy từ trong túi ra một trái táo và đưa cho anh chàng. Cậu bé cảm ơn cô bé, còn cô bé chào tạm biệt và tiếp tục đi tiếp.

Ngày kế tiếp, cô bé lại đi ngang qua hàng rào và đem cho anh chàng một trái táo khác. Mỗi ngày, cô bé đều đi ngang qua hàng rào, hy vọng nhìn thấy cậu bé nọ. Và cô bé đã thấy, đã vui vẻ trao tận tay trái táo và trò chuyện với cậu bé.

Một ngày nọ, cậu bé bảo với cô bé rằng đừng nên đi ngang qua đây nữa vì cậu sắp bị chuyển sang trại tập trung khác. Lúc bị đưa đi, cậu bé òa khóc và tự hỏi không biết mình còn cơ hội gặp lại cô ấy nữa không. Cô bé như một tâm hồn trong trẻo mà cậu nhìn xuyên qua được từ hàng dây kẽm gai...

Sau đó, cậu bé được thả ra khỏi trại tập trung và di dân đến Mỹ. Thời gian trôi, cậu bé năm xưa lớn lên và không biết gì thêm về người con gái đã gặp năm xưa. Năm 1957, trong một bữa tiệc với bạn bè, anh đã gặp một cô gái và suốt buổi ăn tối, họ đã nói chuyện về Ba Lan và trại tập trung thời đó. Cô gái nói rằng cô đã ở Ba Lan, đã từng nói chuyện với một cậu bé và cho cậu bé ấy mỗi ngày một trái táo. Anh chàng liền hỏi lại có phải cậu bé ấy cao, gầy nhom và đã bảo rằng cô bé ấy đừng đến đây nữa vì cậu ấy phải ra đi. Cô gái trả lời "có" trong sự xúc động.

Vâng, đó chính là cô gái năm xưa, người đã đến gặp và cho cậu bé một trái táo vào mỗi ngày. Sau mười hai năm, sau cuộc chiến tranh và trong một đất nước khác... họ đã gặp lại nhau. Đó có phải là điều kỳ lạ?

Chàng trai ấy đã đề nghị gặp cô lại cô gái và bảo rằng anh sẽ không bao giờ để cô ấy rời xa anh nữa. Và cuộc hôn nhân của họ vẫn luôn hạnh phúc cho đến nay.

Sự tình cờ quả là điều kỳ diệu và đem đến cho chúng ta bao hạnh phúc trong cuộc đời này...

1 đô la và 100 đô la

Một ngày nọ, tờ giấy bạc một đô la và một trăm đô la được gấp lại với nhau. Cả hai bắt đầu nói về những gì đã trải qua trong cuộc đời của chúng.

Tờ giấy bạc 100 đô la bắt đầu khoe khoang:

"Tôi có một cuộc sống tuyệt vời. Tôi đến tất cả những khách sạn lớn, chính Donald Trump đã sử dụng tôi tại các sòng bài của ông ấy. Tôi đã từng vào trong những chiếc ví của các thành viên trong những quỹ tài chính, từng chu du từ quốc gia này sang quốc gia khác! Tôi từng ở trong túi của hai vị tổng thống nước Mỹ và có một lần, khi công nương Diana đến thăm nước Mỹ, công nương đã dùng tôi để mua một gói kẹo singum"...

Trong sự thán phục, tờ một đô la khiêm nhường đáp lại: "Ồ! Tất cả những điều đó chưa từng đến với tôi, nhưng tôi đã ở trong túi của những người bình dân rất nhiều lần! Tôi giúp họ có một bữa ăn trong ngày. Tôi giúp nhiều người làm việc từ thiện. Tôi luôn có mặt khi họ cần tôi!"...